Trang Web Hướng Dương Txđ

Trở Về Trang Chính

Gió Lên - Hai Ngả
Thơ Nam Thảo


Gió Lên
 
Gió lên cho được chút gì
Chút hương lá úa chút chi nỗi lòng
Xa người núi đá chờ mong
Như sông chưa cạn như dòng nước sâu
 
Gió lên nói chuyện mưa ngâu
Giọt dài giọt vắn giọt sầu Tiêu Tương
Nhớ em tình khúc đoạn trường
Thiên trang ngõ đóng tiên đường hỏi han
 
Gió lên gió thổi ngỡ ngàng
Bay về biển mặn lỡ làng sóng reo
Reo tình người chỗ cheo leo
Giữa rừng hoa dại phố nghèo mưa sa
 
Gió lên cho mát người ta
Cho xanh tóc dợn mặn mà má môi
Ước trăng rớt chỗ mình ngồi
Ta chia nhau nữa mảnh đôi suốt đời
 
Gió lên thổi lá đi chơi
Tìm thu dáng ngọc ngà thời năm xưa
Chăn êm nệm ấm cũng thừa
Áo sương gối tuyết có vừa vừa chăng?
 
Gió lên màn tản sương giăng
Mưa thu lá rụng cách ngăn hồng trần
Thế gian cần nữa gì cần
Đó đây mật ngọt lịm vần thơ tiên
 
Gió lên mộng mị còn nguyên
Trăng mây suối tóc tơ duyên chẳng tròn
Trầm luân bước dẫu mỏi mòn
Tình đâu tình vẫn hoài còn thiên thu

 
Nam Thảo



Hai Ngả
 
Tìm đâu hai ngả đi-về!
Tâm tư một mảnh hai bề xác xơ
Ngả đi xứ lạ ơ hờ!
Ngả về cộng vẫn máu cờ trên ngai!
 
Đêm khuya tay gối thở dài
Xót xa xứ mẹ những ngày bình an
Phiêu du tiếng gọi phũ phàng
Biển dâu đen trắng thau vàng đó đây
 
Xa rồi ngàn dậm bên nây
Bóng xưa mờ mịt chân mây vợi vời
Ngày tơi đêm cũng bời bời
Tìm đâu quê cũ cuối đời gió sương!
                            
Mờ vương tóc trắng phủ gương
Tiễn đưa nắng úa chiều thương tuổi già
Hỏi ta còn có sơn hà?
Việt Nam yêu dấu nay là? - Là đâu?
 
Não nề mấy nhịp mưa ngâu
Thôn trang lặng lẽ bước sầu lối đi
Kìa kia mộ cỏ xanh rì
Suy tư một kiếp là gì? - Như không!
 
Chim buồn rủ cánh chiều đông
Lim dim mắt nhắm chờ trông đêm tàn
Ra đi xin phút nhẹ nhàng
Như thu gió thoảng lá vàng rơi rơi.

 
Nam Thảo

 

 

';

 

Trở Về Trang Thơ

Trở lại Đầu Trang